“Nâng cấp” đạo đức lương y nếu không bạo lực sẽ tái diễn
“Ngành y tế cần chấn chỉnh lại tư cách đạo đức cho nhân viên y tế nếu không tôi e là các vụ hành xử bạo lực sẽ còn càng tiếp diễn tại các cơ sở y tế…” - lời cảnh báo từ trang pham:
[You must be registered and logged in to see this link.] cũng là điều mà bao người dân mong mỏi.
Làm y tế không thể thiếu cái tâm
Có lẽ ai cũng sẽ có chung tâm trạng với tôi khi từng một lần chăm người nhà tại bệnh viện. Và tâm trạng đó chỉ cần diễn tả vỏn vẹn bằng hai từ: bức xúc .
Tôi còn nhớ như in tâm trạng lúc đó, năm 2007 em gái tôi bị tai nạn trên đường đi học do một chiếc xe ô tô tải nhỏ gây ra. Khi em tôi được người đi đường đưa vào Bệnh viện V.Đ cấp cứu trong tình trạng hôn mê thì gia đình mới nhận được tin.
Hoảng hốt và lo lắng, tôi cuống cuồng đưa mẹ vào viện thì một cảnh tượng thật đau xót, em tôi nằm trơ khấc nơi hành lang khoa cấp cứu, mặt mũi biến dạng, máu trên đầu, máu ở tai, mũi và mồm không ngừng chảy… nhưng lạ thay sao khoa cấp cứu mà chả có một bác sĩ hay y tá nào sốt sắng sơ cứu như trong những bộ phim có liên quan đến bệnh viện, bác sĩ mà tôi thường xem.
Tôi để mẹ đứng đó với em, chạy đi tìm bác sĩ với đôi mắt đỏ hoe. Đến một chiếc bàn ở giữa khoa cấp cứu, tôi thấy rất nhiều người khoác trên mình chiếc áo blu trắng, họ đang ngồi đó và bàn luận về một điều gì rất rôm rả. Tôi tiến lại gần và không quên nói câu xin lỗi trước khi hỏi ai là bác sĩ. Tất cả quay ra nhìn tôi, như thể một vật thể lạ, rồi một người trong số đó nói: người nhà làm sao, đóng tiền tạm ứng cho bệnh viện chưa… nếu chưa đi đóng đi rồi về đây nói chuyện tiếp.
Tôi ú ớ nói không thành câu với người đó: Nhưng bác sĩ xem giúp em cháu xem có làm sao không mà máu vẫn chảy nhiều lắm. Vị mặc áo blu trắng quay ra miễn cường nói: Tiền chưa đóng khám thế nào được, cứ đóng đi rồi đưa biên lai về đây.
Vừa đi đóng, tôi vừa run chỉ sợ đóng chậm em tôi gặp phải chuyện không hay, nhưng ‘lực bất tòng tâm”, tiền thì có đây rồi nhưng không làm sao có thể len lỏi qua hàng rào người là người. Rồi khoảng nửa tiếng sau tôi cũng đưa về chiếc biên lai cho bác sĩ, nhưng trong lòng hết sức ấm ức bởi sự vô cảm, lạnh lùng và nguyên tắc của các y sĩ được làm tại một cái khoa mà nghe tên đã thấy “nóng hổi” – khoa cấp cứu.
[You must be registered and logged in to see this image.]Thi thể bệnh nhân mà bác sĩ tắc trách không chẩn đoán được bệnh dẫn đến tử vong được đặt trước cửa BV đa khoa Năm Căn
Thật may mắn là trong thời gian đó em tôi không gặp phải biến chứng nào, nếu không thật đau lòng cho cái gọi “lương y như từ mẫu” - một câu nói nhằm ca ngợi lòng nhân hậu, tâm huyết với nghề y, với bệnh nhân của bác sĩ. Vậy liệu trong trường hợp em gái tôi câu nói đó có còn hợp với bác sĩ?
Đó chỉ câu chuyện tại khoa cấp cứu, còn khoa điều trị, khoa hồi sức là vô số những câu chuyện đầy bức xúc khác. Tuy nhiên, cũng thật thiếu công bằng khi không nói đến những vị bác sĩ, y tá có tấm lòng nhân ái, tận tình giúp đỡ bệnh nhân như ở khoa Răng Hàm Mặt của bệnh viện nổi tiếng nhất Hà Nội này.
Từ trên khoa Thần kinh chuyển xuống với "tinh thần" đã được chuẩn bị sẵn. Gia đình tôi cũng đinh ninh cũng sẽ phải “bôi trơn” như khi nằm trên khoa trước nào ngờ khi đưa phong bì cho bác sĩ cũng như các điều dưỡng ở đây họ đều từ chối, nhất định không nhận dù gia đình giải thích chỉ là chút quà cảm ơn.
Chúng tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì thấy vẫn còn người tốt, nhưng lo vì không hiểu có phải tốt thật không hay họ muốn “cảm ơn” theo hình thức nào? Rồi một điều dưỡng viên (tôi nhớ tên Lan - chị rất béo) với thái độ thân thiện, cởi mở nói với mẹ tôi: “Cô ơi, cô yên tâm chăm sóc em, chúng cháu ở đây là để phục vụ, giúp đỡ bệnh nhân. Có gì cần cô cứ gọi, đừng ngại. Tuyệt đối đừng làm như thế thêm lần nào nữa nhé, bác sĩ sẽ tự ái đấy!”.
Quả thật, không phải chỉ gia đình tôi mà những người bệnh xung quanh họ cũng được bác sĩ, y tá, điều dưỡng viên đối xử như vậy. Tôi thầm nghĩ rằng, thầy chính là tấm gương sáng để trò noi theo (như trường hợp bác sĩ ở khoa Răng Hàm Mặt)...
Bao nhiêu ấm ức, bức xúc bấy lâu của tôi trong thời gian chăm người nhà trong bệnh viện dường như tan biến hết. Tôi có cái nhìn khác về bác sĩ, không thể “vơ đũa cả nắm” được bởi không phải ai cũng vì tiền mà bán rẻ đạo đức lương tâm, nghề nghiệp của mình.
Bồi dưỡng đạo đức song song cùng chuyên môn Liên tiếp trong thời gian vừa qua có rất nhiều những vụ hành xử bạo lực có liên quan đến bác sỹ xảy ra. Điển hình là hai vụ án làm rúng động dư luận thời gian gần đây:
1. Vụ bác sĩ ở Bệnh viện Năm Căn (Cà Mau) thiếu trách nhiệm trong việc chuẩn đoán bệnh tình cho bệnh nhân dẫn đến cái chết oan uổng cho một thiếu nữ. Rồi hệ lụy của sự việc này là những vụ đập phá bệnh viện, thậm chí nhà riêng của bác sĩ do nhiều người quá khích gây ra. Ước tính thiệt hại từ vụ án này lên đến hàng tỉ đồng, nhưng điều đáng nói hơn ở đây là niềm tin, sự tôn trọng của người dân với các lương y không còn nguyên vẹn.
2. Vụ án mạng thương tâm xảy ra tại Bệnh viện đa khoa huyện Vũ Thư (Thái Bình) mà nạn nhân là bác sĩ Phạm Đức Giầu bị chính người nhà bệnh nhân đâm chết. Dư luận lên án gay gắt hành động côn đồ của kẻ gây ra cái chết cho bác sĩ, tuy nhiên cũng có những trăn trở trước câu hỏi về y đức, sự tận tụy của bác sĩ ngày nay.
Và mới đây nhất, vụ việc viên thuốc 14 triệu mà các bệnh nhân do sợ hãi bị BS Nguyễn Ngọc Tuấn, Trưởng khoa Nội soi tiêu hóa Bệnh viện Bình Dân (TPHCM) lợi dụng chuyên môn ép mua bị phanh phui khiến dư luận lại sôi sục, một lần nữa câu hỏi muôn thuở về y đức của y sĩ ngày nay có còn xứng đáng với câu “lương y như từ mẫu” lại được đặt ra.
Chia sẻ suy nghĩ về đạo đức của một bộ phận các lương y ngày nay lêtuấn:
[You must be registered and logged in to see this link.] bức xúc: “Ngành y thời nay đã bị biến tướng. Rất nhiều y bác sĩ hách dịch, làm tiền bệnh nhân, sung sướng trên sự đau khổ của người khác. Đến bệnh viện thấy nhiều bác sĩ lạnh lùng đối lập với những bệnh nhân còm cõi, đau yếu, sao mà đau lòng... Y đức có còn được dạy ở trường y không vậy, thưa các y bác sĩ…?”
[You must be registered and logged in to see this image.]Một góc nhà riêng bác sĩ Trần Thiện Thanh bị đập phá, cướp bóc
“Hành động giết bác sĩ của người nhà bệnh nhân như vậy là không thể chấp nhận được, cần phải được pháp luật xử nghiêm minh. Nhưng “các bác” ơi, tôi không “rành” lắm về công tác “cứu người” của Ngành y “các bác” nhưng chính bản thân tôi khi đau bệnh được người nhà đem vào cấp cứu cũng thường hay bị để nằm đó khoảng hơi lâu mới được y tá đến hỏi vài câu, đo huyết áp rồi mới đến “các bác” thăm khám. Nếu tôi bị giống như trường hợp của bệnh nhân trên chắc tôi “ngủm” từ lâu rồi” - Võ Ngọc Thành chia sẻ.
Là người cùng ngành, nhưng truong tieu phuong:
[You must be registered and logged in to see this link.] cũng có thái độ hết sức rõ ràng với những “đồng nghiệp” biến chất: “Bản thân tôi là một người làm trong ngành y, cũng có những thông cảm cho các BS và nhân viên của BV. Nhưng sau khi đọc được những tin tức như thế này, tôi thật sự tức giận. Giận những con người học ra nghề để giúp nhân dân, người bệnh và hơn nữa là đồng loại của mình. 14 triệu 1 viên thuốc? tôi cảm thấy thật hãi hùng! Thế nhưng vì BS kêu phải uống thì BN nào dám chối từ. Với tôi, khi BS đã làm mất con người của mình vì đồng tiền thì hãy mạnh tay mà trừng trị. Hãy treo bằng của vị BS này để ông ta có thể nhận thấy công sức học tập của mình đã đi theo sự biến chất của ông ta”
Bức xúc trước thái độ vô cảm của một bộ phân lương y với nỗi đau của người bệnh, bạn Daotham lên tiếng: “Bác sỹ ngày nay cũng có nhiều dạng bác sỹ. Không phải vì áp lực mà đối xử với bệnh nhân một cách hờ hững. Tôi lấy một VD để thấy đạo đức của giới y bác sỹ đáng lên tiếng. Hôm qua tôi đến bệnh viện Bưu địện 2 để khám mắt vì mắt tôi bị đau nặng, lúc đó là 16h25 vẫn chưa hết giờ làm việc là 4h30 nhưng bộ phận làm thủ tục vẫn không cho tôi đăng ký khám bệnh. Trong khi phòng khám mắt bác sỹ vẫn còn khám cho bệnh nhân. Cuối cùng tôi được bác sỹ khám bệnh và hẹn ngày mai vào lấy thuốc. Mặc dù tôi là nhân viên trong ngành và có đăng ký bảo hiểm tại bệnh viện này. Tôi thật sự bất bình trước thái độ phục phụ của nhân viên tại đây”
Diệu:
[You must be registered and logged in to see this link.] đau lòng khi phải nói lên thực trạng vẫn đang ngày ngày diễn ra tại những cơ sở y tế: “Đây chỉ là việc làm bắt cóc bỏ đĩa thôi, bên ngoài còn không ít y bác sĩ giờ chỉ tâm niệm câu châm ngôn: "vật chất quyết định lương y". Trách nhiệm ở đây, theo tôi nghĩ, do cả 3 bên đó là Bộ Y tế, Sở Y tế TPHCM và BV Bình Dân. Bộ Y tế và Sở Y tế TPHCM nắm rõ giá thuốc nhập khẩu và bán ra nhưng không thanh kiểm tra, còn BV thì chỉ chăm lo làm sao cho đông bệnh nhân mà chẳng thèm hội chuẩn về thuốc nên điều trị trong khoa và trong kho của BV thế nào... Nên giờ mới có tình trạng bệnh nhân vào viện khám nhưng thuốc thì “ra ngoài” mua và dĩ nhiên thuốc “ra ngoài” mua này là những thuốc bác sĩ đã có hoa hồng hay có % trên giá hộp thuốc”
“Qua rất nhiều sự việc liên quan tới đạo đức của y bác sỹ, Nhà nước mình cũng nên kiểm soát chặt chẽ hơn việc đào tạo trình độ chuyên môn đạo đức cho các y bác sỹ, đặc biệt là thế hệ tương lai. Tôi từng là sinh viên và chứng kiến cảnh sinh viên trường y chạy điểm mua điểm là thường xuyên, vậy thì trình độ sinh viên ra trường liệu có đảm bảo không? Qua sự việc trên, đề nghị BV Bình Dân và công an vào cuộc điều tra trả lại tiền oan cho người bệnh. 14 triệu không hề nhỏ. Người dân không thể mất trắng 14 triệu như thế được” – đó là lời nhắn của của MrRed:
[You must be registered and logged in to see this link.] Thật không công bằng cho những lương y có tài đức nếu Bộ y tế, cũng như các ngành liên quan không sớm can thiệp nhằm loại bỏ những “con sâu” dưới chiếc áo blu trắng. Bên cạnh đó, nhiều người cũng cho rằng nên thường xuyên mở lớp bồi dưỡng về đạo đức, về cách ứng xử với bệnh nhân bên cạnh các lớp nâng cao chuyên môn.
Linh Nhã